Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2022

Méo mó

 ""Hà cớ gì mà cậu lúc nào cũng thích những người như thế - những người như chúng mình ấy mà? Bọn mình đều là loại kì dị méo mó và đang chết đuối cả - mình với Kizuki và Reiko. Sao cậu không thích những điều bình thường hơn?" "Bởi vì mình không nhìn các cậu như vậy" tôi nói sau khi đã suy nghĩ một lúc. "Mình không thấy cậu hoặc Kizuki hoặc Reiko là méo mó tí gì. Bọn mà mình cho là méo mó thì đang chạy lông nhông cả ở ngoài kia kìa." "Nhưng bọn mình méo mó thật," Naoko nói "Mình có thể thấy điều đó." - Trích Rừng Na Uy_Murakami Haruki. Đọc đến đây thì tôi tự hỏi liệu mình có nằm trong số mà Watanabe cho là lũ méo mó đang chạy lông nhông cả ở ngoài kia kìa, hiện tại thì tôi cảm thấy mình méo mó thật, theo chiều hướng xấu. Tôi muốn tìm hiểu về thế giới này nhiều hơn, bằng cách đi nhiều hơn, đọc nhiều sách hơn, học hỏi nhiều hơn, tận hưởng cuộc sống này nhiều hơn, hít thở nhiều hơn. Tôi vẫn sẽ là chính tôi, méo mó theo cách của riêng t